Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013

RỒI MAI...




Rồi mai trời sẽ sang đôngLạnh sao nỗi nhớ, niềm mong nhớ ngườiTình xưa còn đượm màu tươi?Hay thôi quạnh héo nụ cười cố nhân
Vần thơ, tiếng hát bâng khuâng
Qua đò, người có một lần nhớ thươngGió đưa cành rụng, sầu vươngLá khô xao xác ngập đường ai qua
Bóng người mỗi phút một xa
Khuất rồi chốn cũ chiều tà bóng mưaChỉ còn kỷ niệm thật xưaCho ta bận chút nhặt, thưa tiếng sầu…
- Vương Quốc Sinh -

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét